Lương thực chỉ còn dư lại gạo trắng, bột mì và mì sợi.
Qua hai ngày nữa, sợ là chỉ có thể ăn cơm tẻ.
Lục Khải Minh nhìn mì trong bát đột nhiên nói: “Chúng ta không phải còn đường và mật ong sao?”
Cô gật đầu: “Có thì có, nhưng lại không thể thay thế đồ ăn. Anh có muốn ăn bibimbap với đường không? Tôi thà dùng nước tương còn hơn.”
“Có đường có bột mì, cô làm một ít bánh bao ăn đi, tiết kiệm hơn ăn cơm trắng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây