Cô duỗi ngón tay ra, dùng đầu ngón tay vuốt ve đôi mày đen dày của anh, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
“Nếu cô muốn nhìn tôi, thì cứ quang minh chính đại mà nhìn. Tại sao lại nhìn trộm khi tôi đang ngủ chứ?”
Lục Khải Minh mở mắt, mỉm cười thật tươi.
Giang Diệu Diệu rút ngón tay về lườm anh một cái.
“Đừng tự luyến, tôi nhìn thấy trong mắt anh có ghèn thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây