“Ta chưa nghe thấy nàng đánh đàn”. Chúc Bằng ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
“Hẳn là nữ nhi nhà nông nào đó. Nàng khoác một chiếc áo choàng bằng vải thô cũ kĩ, mái tóc ngắn thô ráp và không thích nói chuyện. Nàng ở học viện dạy dỗ tiểu hài tử ca hát đánh trống. Còn về diện mạo, ta là một tiên sinh dạy học, sao có thể nhìn chằm chằm khuôn mặt người ta được mà nhận xét chứ. Bất quá, nếu nàng đẹp thật thì khẳng định đã sớm truyền ra thanh danh rồi”
“Quần áo bằng vải thô, trang điẩm bình thường…”. Vệ Chân Ngọc lắc đầu:
“Chắc không phải là nàng. Thôi, không có việc gì đâu. Tiên sinh đang bận thì cứ đi đi. Đã làm phiền tiên sinh rồi”
….
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây