Đêm dài dần trôi, phía đông dần sáng.
Tống Tiềm Cơ nhìn Hà Thanh Thanh mà có chút đau đầu.
Gió sớm thổi qua tóc mai thiếu nữ, thổi lên làn váy của nàng, dường như muốn thổi nàng đi mất.
Nhưng sống lưng nàng lại thẳng tắp, như cây thông già kiên định bám vào núi xanh:
“Thiên Cừ lúc này đã trở nên giống như một tòa cô đảo, thiên hạ cũng sắp nổ ra đại chiến. Đêm nay ta có được cơ duyên này, tất sẽ từng bước chiếm được tiên cơ. Tống sư huynh, huynh nên liên thủ với ta”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây