Vào thời khắc sinh mệnh đi đến cuối cùng, Kỷ Thần cưỡi trên bạch hạc đuổi theo ánh trăng, chạy đua cùng với mặt trời như trước.
Hắn biết bản thân sẽ không bị rơi xuống Tử Hải, bởi vì sau lưng hắn có người cho hắn dựa vào.
Hắn cùng người này cũng không quá thân quen. Nghĩ đến cùng thật kỳ quặc, bọn họ chỉ mới nhận thức nhau từ ba ngày trước, nhưng lại giống như đã làm bằng hữu với nhau cả một đời, một đường bay qua núi sông, hướng về phía chân trời góc biển.
Đau nhức khiến cho ý thức của Kỷ Thần cũng trở nên mơ hồ, lục phủ ngũ tạng giống như bị trận tuyến cắt đứt.
Hắn mở to hai mắt, nhìn thấy tiểu thạch, hạc giấy, hồ nước sau giờ ngọ, chiếc xích đu bên cạnh hồ, kim xa ngọc mã, sân đình hoan ca.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây