Gió thét điên cuồng, Kỷ Thần ngồi phía trước chắn gió cho Tống Tiềm Cơ.
“Vong hồn không thể tiếp xúc với ánh nắng, vậy chúng ta liền bay tới nơi mặt trời không chiếu đến được. Huynh không muốn chỉ một đêm đoàn tụ, ta phải khiến muội ở mãi nơi nhân gian!’
Hai cánh của hạc giấy giương rộng, giống như một vầng trăng đang dịch chuyển, rải ánh bạc xuống núi non thung lũng bên dưới.
Tống Tiềm Cơ cười đáp:
“Trên đời này làm gì có nơi nào mặt trời không chiếu đến được?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây