Hà Thanh Thanh đang đứng ở phía trước, toàn thân như được bao phủ bởi ánh trăng. Những ngọn lau sậy bên bờ suối đang lung lay trước gió ngay dưới chân nàng.
Nàng đẹp giống như một đóa mẫu đơn dưới ánh trăng, nhưng lại khiến cho gió đêm ôn nhu tươi mát cũng trở nên rét lạnh.
Khác với sự hoảng loạn, bi phẫn của những người bên cạnh, Diệu yên bình tĩnh hỏi:
“Sư phụ của ta thế nào rồi?”
Hà Thanh Thanh không mở miệng, giống như khinh thường trả lời nàng, chỉ liếc mắt với một vị nữ tu trẻ tuổi bên cạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây