“Hà cô nương, sao ngươi…”. Tống Tiềm Cơ kinh ngạc.
“Để ta mang ngươi đi”. Diệu Yên nắm lấy cánh tay trái đang không cầm kiếm của Tống Tầm, giống như một người đang giãy giụa liều mạng khỏi chết đuối vớ được một khúc gỗ đang trôi, liền cho rằng đã bắt được ánh trăng trong nước.
Nàng nhét một chiếc lược ngọc vào trong tay Tống Tầm, vội vàng truyền âm cho hắn:
“Đây là chí bảo của Tiên Âm môn, có thể mở ra không gian thông đạo trong nháy mắt, trợ giúp hai người đi ra ngoài ngàn dặm, chỉ sử dụng được một lần, sau khi dùng xong liền coi như phế bỏ”
Nàng muốn nói chúng ta cùng nhau rời khỏi nơi này, không cần quan tâm đến chuyện Vọng Thư và Giáng Vân ai sẽ làm chưởng môn, hay Tống vương và Vệ vương ai sẽ xưng vương, không cần để ý đến việc thiên hạ sẽ đại loạn đến mức nào, chúng ta sẽ cùng nhau đi đến chân trời góc biển, mai danh ẩn tích, đánh đàn thổi sáo, bên nhau suốt đời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây