Hoa chưởng môn tiễn khách ra ngoài cửa, cươi nói với Tống Tiềm Cơ trước mặt đám Thư sinh Thanh Nhai,
“Nơi khổ hàn vô vị như thế này, tỷ muội chúng ta chẳng có ai để nói chuyện, khó tránh khỏi tịch mịch, đạo hữu nhớ tới thường xuyên đấy!”
Chúng nữ tu sau lưng nàng cũng cười rộ lên, thanh âm mềm mại, giống như lông chim nhẹ nhàng bay xuống phất qua mặt hồ, chui thẳng vào lòng người.
Mái tóc mềm mại như mây, khuôn mặt xinh tươi như hoa, đôi mắt sáng như gương, thật là phong tình vạn chủng.
Thư sinh Thanh nhai mặt mui đỏ bừng, dưới chân lảo đảo, lại vì cõi lòng ngứa ngáy mà càng thêm hổ thẹn rồi lại thẹn quá hoá giận:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây