Tiển Kiếm Trần kinh ngạc nhìn Tống Tiềm Cơ, hơi há miệng ra, trên mặt như viết mấy chữ ‘trên đời này còn có kẻ dám nói với ta như vậy’.
Tống Tiềm Cơ vô cùng thấu hiểu cảm giác này, làm thiên hạ đệ nhất lâu ngày, bản thân cũng trở nên tự mãn, tưởng rằng mình có thể lên trời hái sao, xuống biển bắt rồng, không gì không làm được.
Tất nhiên cũng tạo thành thói quen đứng từ trên cao nhìn xuống, tính tình cũng trở nên kiêu ngạo.
“Ngươi nếu như cần một đồ đệ, người đó nhất định không phải là ta. Ta sẽ không bái bất cứ một ai làm sư phụ”
Tống Tiềm Cơ nói thẳng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây