“Đường ca, cho dù có hiểu lầm thì giữa người nhà với nhau, ăn bữa cơm là xong, chơi ở bên ngoài lâu như vậy rồi cũng nên về nhà thôi”
Kỷ Quang khuyên nhủ, ánh mắt hắn lập loè sự đắc ý.
Tiếng chuyện trò tứ phía chợt im bặt, chẳng lâu sau lại ồn ào trở lại, bắt đầu nghị luận việc này:
“Từ khi Kỷ tiên tôn ngã xuống, Kỷ gia đều do dòng bên chống đỡ, Kỷ Thần rời đi như vậy không khỏi quá vô tình rồi”
“Ai mà biết hắn có phải bị người khác mê hoặc hay không, tộc nhân nhà mình cũng không thèm nhận”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây