Đoạn Sơn Nhai tiếng gió thổn thức.
Ánh trăng rọi xuống, bóng cây lắc lư, Tử Dạ Văn Thù trầm mặc.
Hắn lạnh mặt như vậy tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể xuất đao, hai thư sinh Tinh Trai, Tử Mặc sau lưng không khỏi lo lắng.
Tống Tiềm Cơ lại chẳng chút sợ hãi, thậm chí còn nở nụ cười thân thiết.
“Con người trên thế gian này, vốn chẳng ai quen ai. Chỉ cần ngươi nguyện ý, chúng ta cho dù có tính là cũng đã quen nhau ta cũng có thể tự mình giới thiệu lần nữa”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây