Vệ Bình liền cảm thấy từng đợt choáng váng, trước mắt hắn bỗng nhiên lúc tối lúc sáng.
Lại nhìn sang Kỷ Thần, thấy hắn chắp tay trước ngực, trên mặt tràn đầy nét xin lỗi, đứng dậy nói:
“Để ta đi lấy nốt nửa nồi cho Vệ huynh”
Thật là anh em tốt, ngày thường làm sao không thấy ngươi chạy nhanh như thế chứ?
Vệ Bình ăn ngấu nghiến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây