Cửa sau phủ tiên quan, trong con hẻm nhỏ dài và hẹp, Vệ Bình bị ghì cổ áo đè ở trên tường.
Hắn nâng lên mu bàn tay lau vết máu nơi khóe miệng, dùng đầu lưỡi liếm liếm chỗ má.
Có hai chiếc răng đã bị lung lay.
Một quyền này của Mạnh Hà Trạch không hề lưu tình, Vệ Bình lại cười rộ lên:
“Tống tiên sinh thay thế ta chặn lại một kiếm, ngươi đánh ta một quyền này, ta sẽ không đánh trả”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây