Bàn tay cầm khăn lụa của Vệ Bình khẽ run lên.
Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, dùng ánh mắt xa lạ, khiếp sợ mà nhìn về phía Tống Tiềm Cơ.
Ngàn vạn người coi hắn là Thần minh, là Chúa cứu thế mà lễ bái, trong lòng ngàn vạn người đều có chữ ‘Tống’ này.
Nhưng trong lòng Tống Tiềm Cơ lại chẳng hề có một chữ ‘Tống’ này, không có hư danh cũng chẳng có quyền lực địa vị.
Trong lòng hắn chỉ có Thiên Cừ, chỉ có bách tính.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây