Ngoài cửa sổ rơi một mảnh tuyết trắng như lông ngỗng.
Màu trắng bao bọc, che phủ đi mái đỏ và ngói xanh, đập vào mắt đều là một mảnh trắng xóa.
Bên cửa sổ mở một nửa, Lạc Lăng nhìn xa xa bên ngoài, ánh mắt trong sáng như ngọc lưu ly yên lặng tán thưởng cảnh tuyết trong ngày đông.
Nàng không phải tu sĩ, không thể dùng linh khí chống lạnh, cho nên nha đầu trong phòng đốt than trong chậu, thỉnh thoảng vang lên tiếng lốp bốp.
Trong phòng ấm áp, một chút gió lạnh men theo cửa sổ mở nửa thổi vào trong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây