Thiếu niên áo hoa bận rộn đi qua đi lại mấy cái ghế nằm, giống như một con ong mật chăm chỉ.
Đón ánh trăng, có hai trung niên đứng ở xa nhìn về phía chỗ nghỉ ngơi của tiểu đội trừ ma trên Thiên Bảng.
Người trung niên để râu quai nón tuấn mỹ sờ chòm râu của mình: “Yêu vương đại nhân, Bạch Tống nhà ta đi đến Học phủ Thánh địa một năm cũng đã xem như không tệ đi.”
“Quả thật không tệ.” Chưỡng quỹ Bạch Hạc tằng hắng một cái, rồi sau đó gật đầu: “Mười tám tuổi tu vi Minh Tâm cảnh hậu kỳ, nếu ra đời sớm mấy năm, có thể tranh một vị trí trên Thiên Bảng.”
Người trung niên râu quai nón nhìn Thiên Bảng màu vàng xa xa trên chân trời, cảm thán một tiếng: “Ta không trông mong thằng nhóc này có thể có tên trên Thiên Bảng. Lấy bản lĩnh trị liệu của nó, cho dù có tên, cũng không giữ được. vẫn là bình an sống mới tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây