Kỷ Phù không làm phiền Ngu Tri Dao an ủi Thời Oánh. Sau khi tâm trạng Thời Oánh ổn định, nàng ấy tự giác mình không biết nói chuyện giống như Tiểu Ngư, chỉ yên lặng vươn tay, dán vào trên bụng Thời Oánh, truyền vào chút linh khí.
Thời Oánh nhìn bộ dạng căng thẳng truyền linh khí cho nhóc con của nàng ấy, hơi cong môi đỏ mọng cười một tiếng.
“Cảm ơn các ngươi.”
“Chao ôi, đều là tỷ muội, cần gì phải cảm ơn!” Miệng của Kỷ Phù còn nhanh hơn cả não nữa.
Làm cho Thời Oánh cười một trận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây