Giọng cô ta mang chút thất vọng, dễ khiến đối phương đồng cảm.
“Xin lỗi.” Cố Trì cắn chặt môi, không muốn tiếp tục chủ đề này.
“Giấu cũng tốt mà.” Lục Vân Phi cười khẩy: “Giờ tôi cũng không nghĩ rằng mọi người trong đội đều là những người đáng tin nữa.”
Mặt Tống Thi lập tức trắng bệch: “Anh Lục, ý anh là gì?” Hai hàng nước mắt rơi xuống lã chã trên khuôn mặt Tống Thi.
“Này này, sao cô lại khóc thế?” Mục Vũ mềm nhũn, lập tức chạy tới an ủi cô: “Lục Vân Phi, anh nói gì vậy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây