“Cô em nói nhảm, cái tên Trì Anh đâu có phổ biến, nghe vừa lạ lại còn vừa hay!” Người đàn ông có vết sẹo mặt nghiêm túc phản bác.
Trì Anh: “…”
“Ừ, đúng là không phổ biến cho lắm.” Cố Trì gấp lại cái túi bao bì bánh đó, trả lại cho người kia.
“Nhưng chắc không phải của cô ấy.”
Trì Anh nhẹ nhàng ngẩng mắt, cẩn thận quan sát vẻ mặt của Cố Trì. Kết quả, anh lại bất ngờ nhìn thẳng vào mắt cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây