Boss Phản Diện Thích Giả Làm Thánh Mẫu [Mạt Thế]

Chương 8:

Chương Trước Chương Tiếp

Anh ấy nói vài câu, Tống Thi liền tiếp lời, kể cả Mục Vũ thỉnh thoảng cũng xen vào. Dường như vô hình chung đã cô lập Trì Anh ra ngoài.

Mãi đến khi họ nói chuyện gần xong, Cố Trì mới đột nhiên lên tiếng: “Dị năng của mọi người đã khôi phục thế nào rồi?”

“Tôi đã khôi phục gần được hai phần ba rồi.” Người đầu tiên lên tiếng là Mục Vũ.

Cô ấy là song dị năng không gian và hệ hỏa, đều chỉ mới cấp ba, nên khôi phục cũng nhanh.

“Tôi chỉ được một phần ba.” Lục Vân Phi cau mày.

Trước đó anh ấy tiêu hao quá nhiều, lại là dị năng giả cấp bốn.

“Tôi cũng vậy.” Người đàn ông cao lớn nói theo.

Cố Trì cụp mắt.

Tống Thi dịu dàng nói: “Thời gian trước chữa trị cho cư dân khu an toàn, đã gần như cạn kiệt. Hai ngày nay đã khôi phục được một chút, nhưng vẫn chưa đến một nửa trạng thái hoàn chỉnh.”

Dị năng của cô ta đã đạt đến cấp bốn, hơn nữa thiên phú cực tốt. Chỉ vài ngày đã khôi phục gần một nửa. Đây cũng là điều cô ta tự hào nhất.

Nhưng Cố Trì không nghe ra sự kiêu ngạo trong lời nói của cô ta, chỉ im lặng vài giây, nói: “Vất vả rồi.”

Anh lấy chiếc túi da bên hông xuống: “Đây là toàn bộ tinh hạch hôm nay, tối nay mọi người cố gắng hấp thụ. Hy vọng ngày mai có thể khôi phục gần như hoàn toàn.”

“Đội trưởng Cố, anh không cần sao?” Mục Vũ nhìn anh.

“Không cần.”

“Chậc, dị năng của đội trưởng đúng là cái động không đáy. Đây chính là sự khác biệt giữa dị năng giả cấp sáu và tôi sao…” Lục Vân Phi cười đụng vào vai anh.

Cố Trì cười cười, không nói gì.

Ánh mắt si mê lóe lên trong đáy mắt Tống Thi.

Một người đàn ông có ngoại hình xuất chúng, thực lực lại kinh người như vậy, sao có thể không khiến cô ta động lòng? Chỉ có Trì Anh ngồi bên cạnh ngẩng đầu nhìn anh, cảm động đến rối tinh rối mù.

A, người cha già tiết kiệm vì con cái. Thật cảm động!

Nhận thấy ánh mắt của cô, Cố Trì ngẩng đầu, chạm mắt với Trì Anh đang xúc động.

“…”

Cô gái này lại bị làm sao nữa rồi?

Tống Thi chú ý đến ánh mắt Cố Trì nhìn Trì Anh, nhíu mày. Cô ta như đột nhiên nhớ đến Trì Anh, nói một cách không để lại một chút dấu vết: “Đúng rồi, tối nay sắp xếp Trì Anh thế nào?”

Cố Trì hoàn hồn, suy nghĩ một lát rồi nói: “Mùa hè nóng nực, cô và Mục Vũ có người trông chừng là được, không cần ngủ cùng nhau.”

“Vậy tôi ngủ cùng cô ấy. Mục Vũ hôm nay chạy ngoài cả ngày, buổi tối chắc cũng mệt rồi.”

Lời này có thể nói là rất chu đáo.

Cố Trì tùy ý gật đầu, không nói gì.

Ban đêm, Trì Anh nghe theo sắp xếp ngủ cùng Tống Thi. Nhưng thật ra họ đều ngủ trong những căn phòng nhỏ của nhà máy, mỗi căn phòng đều nằm sát nhau.

“Trì Anh… Phải không?” Tống Thi nằm trong túi ngủ, đột nhiên lên tiếng hỏi.

“Ừm.”

Trong bóng tối, Trì Anh nhăn mũi.

Người này rõ ràng biết tên cô, tại sao còn phải hỏi lại lần nữa?

“Hôm nay sao cô lại xuất hiện ở siêu thị? Nhìn tinh hạch anh Cố mang về thì số lượng zombie không ít. Cô rốt cuộc đã sống sót ở đó như thế nào?”

“Không biết.”

“Không biết? Sao cô lại không biết?”

“Tôi không có ấn tượng gì về chuyện trước đây.”

“… Thôi được, nếu cô không muốn nói, tôi cũng không ép cô.”

Trì Anh cau mày. Sao người này lại hiểu ý cô thành ra như vậy?

Trong lòng cô hơi khó chịu, liền “Ừ” một tiếng, không nói nữa.

Nhưng Tống Thi rõ ràng không muốn cuộc trò chuyện hôm nay kết thúc ở đây.

“Hôm nay cô cũng đã thấy Cố Trì sử dụng dị năng rồi chứ?”

“… Ừm.”

“Ha ha, cô có thấy anh ấy rất lợi hại, rồi rất ngưỡng mộ không?”

“…”

Cũng… Không hẳn.

“Cô không phải dị năng giả sao?”

“…” Trì Anh không biết nên trả lời thế nào. Cô có sức mạnh tương tự như dị năng giả, nhưng lại không phải dị năng giả.

“Người đời đều ngưỡng mộ sự mạnh mẽ của dị năng giả, nhưng chỉ có chúng tôi mới hiểu rõ, những trận chiến hàng ngày nguy hiểm đến mức nào. Cô nên thấy may mắn vì mình chỉ là người bình thường, có thể an ổn sống ở khu an toàn.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)