Anh rời khỏi chỗ ngồi, quay lưng lại dọn dẹp một giỏ chanh nhỏ mang từ nhà kính đến.
Thực ra chẳng có gì để dọn dẹp, chỉ có vài quả nhỏ đặt trong giỏ, có thể dọn dẹp ra hoa sao? Chỉ là anh đã từ chối người ta, không hiểu sao lại không dám nhìn cô.
Qua hồi lâu, ngay lúc Cố Trì ôm giỏ chanh đã bị anh lật qua lật lại hai lần, sắp bị mân mê đến bóng loáng mà vẫn lúng túng, Trì Anh cuối cùng cũng đứng dậy.
“Cô về sao?” Anh hỏi.
Trì Anh lại không trả lời câu hỏi của anh. Cô lấy hết can đảm, trịnh trọng nói: “Nếu anh cần sự tin tưởng, tôi có thể làm được. Nhưng… Tôi chỉ thành thật với một mình anh, có được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây