Ngày hôm đó, Trì Anh vẫn như thường lệ qua nhà bên cạnh để dùng bữa.
Khi Cố Trì mở cửa cho cô, nụ cười của anh còn dịu dàng hơn mọi khi.
Bởi vì Trì Anh chỉ cao tới cằm của anh, cô không ngẩng đầu lên, nên cũng không chú ý đến điều đó.
Trì Anh rất tự nhiên bước vào bếp nhìn qua một lượt, phát hiện ra bữa cơm hôm nay có nhiều món hơn bình thường, trên bàn còn đặt một số món dưa và thịt đã được muối sẵn, có vẻ là chuẩn bị cho ngày mai.
Cô nhìn Cố Trì, chỉ vào mấy món ăn thịnh soạn, thắc mắc: “Có khách hả?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây