Gương mặt cô bỗng chốc đỏ bừng, toàn bộ năng lực phong bế tức thì bị thu lại, suýt chút nữa khiến cô ngã xuống.
Trì Anh bám chặt vào cửa sổ bên ngoài tòa nhà văn phòng, ước gì có thể tìm một cái hố mà chui vào.
Bọn họ không thể nói chuyện cách xa một chút được ư! Tại sao bọn họ lại để cô nghe thấy cơ chứ!
【Thực ra… Khoảng cách đó người bình thường hoàn toàn không nghe thấy.】
Trì Anh không thèm để ý đến lời của hệ thống, chỉ biết ủ rũ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây