Giọng nói vang lên, cô đã đoán ngay là Vân Linh đang gõ cửa.
Trì Anh nhanh chóng đứng dậy, mở cửa cho cô ấy.
Thấy cảnh tượng bên ngoài, cô há miệng, nhưng mãi không thốt ra được lời nào.
“Tôi nghe giáo sư Vu nói mọi người chỉ ở đây hai ngày thôi. Vậy nên tôi đã mang cho cô ít cải bắp rồi!”
“... Tôi cảm ơn.” Trì Anh nhìn cây cải bắp khổng lồ không thể nhét vừa qua cửa phòng, bỗng chốc rơi vào trầm tư.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây