Bói Quá Chuẩn, Tôi Bị Cảnh Sát Toàn Mạng Canh Chừng Luân Phiên!

Chương 48:

Chương Trước Chương Tiếp

“Nhưng sau khi nhặt về, cô có thấy mọi chuyện trở nên không thuận lợi không?”

Cô gái trẻ chối ngay: “Không hề! Tôi sống rất tốt mà. Tôi vừa nói rồi đấy, chính nhờ miếng ngọc đó mà tôi có khoản vốn đầu tiên, kiếm được không ít tiền.”

“Vậy cô thử uống một ngụm nước xem.”

Cô gái trẻ bĩu môi, nhấc cốc nước lên, khinh khỉnh nói: “Tưởng cô giỏi lắm chứ? Chỉ có vậy thôi sao?”

Nhưng vừa dứt lời, nước trong miệng cô chưa kịp nuốt xuống, đã đột ngột chảy ngược vào mũi và khí quản.

Cô ta sặc đến mức nước mắt giàn giụa, mặt đỏ bừng.

“Khụ khụ khụ khụ khụ!!”

Vân Lạc Linh thản nhiên nói: “Bộ ngọc mà cô bán đi, được gọi là ‘Thất Khiếu Ngọc’, chuyên dùng để bịt kín bảy khiếu của người chết, giúp bảo quản thi thể lâu dài.”

“Cô bán nó tổng cộng sáu lần.”

“Lần đầu tiên, ngay sau khi bán đi, cô bị đau bụng dữ dội, đến bệnh viện khám thì phát hiện miếng ngọc nằm trong dạ dày, phải phẫu thuật để lấy ra.”

“Lần thứ hai, trên đường về nhà, cô bị ngã gãy chân, mở mắt ra thì thấy miếng ngọc nằm ngay bên cạnh.”

“Lần thứ ba, cô bật quạt để ngủ nhưng suýt bị giật điện chết.”

“Lần thứ tư…”

Cô gái trẻ cau mày:

“Được rồi, được rồi! Tôi tin! Tôi tin là được chứ?”

“Cô cứ nói thẳng đi, bao nhiêu tiền thì cô mới giúp tôi giải quyết chuyện này?”

Vân Lạc Linh lắc đầu:

“Cách tôi đã nói rồi, trả lại vật về chỗ cũ.”

Cô gái sốt ruột vò đầu:

“Tại sao nhất định phải là bộ ngọc đó? Tôi đã bán hết rồi, biết tìm lại người mua ở đâu? Tôi đốt cho cô ta nhiều tiền vàng hơn không được sao?”

Vân Lạc Linh mỉm cười:

“Không được.”

“Cô ấy nói, cô đã lừa cô ấy quá nhiều lần, chưa từng giữ lời hứa dù chỉ một lần. Cô ấy không tin cô nữa. Cô ấy chỉ muốn lấy lại thứ vốn thuộc về mình.”

Cô gái trẻ nhìn Vân Lạc Linh đầy nghi ngờ:

“Streamer, mấy thứ này có phải cô tự bịa ra không?”

Cô ta tin chuyện đồ bồi táng có linh tính, cũng thừa nhận ngọc cổ có điều kỳ lạ.

Dù sao khi bán đi, chính người mua cũng nói miếng ngọc này đã có từ rất lâu đời.

Nhưng ma quỷ thật sự tồn tại sao?

Nhiều năm như vậy rồi, lẽ nào không đi đầu thai à?

Vân Lạc Linh nhún vai:

“Thế thì cô tự nói chuyện với cô ấy đi.”

Cô búng nhẹ ngón tay, giây tiếp theo, một nữ quỷ tóc dài mặc áo trắng xuất hiện ngay trước mặt cô gái.

“A a a!!”

Nghe thấy tiếng hét, nữ quỷ lập tức xoay đầu một trăm tám mươi độ, mắt đối mắt với cô gái.

Cô gái trợn trắng mắt, ngất xỉu ngay tại chỗ.

[A a a a a!! (Tiếng chuột đất kêu thét) Streamer, lần sau thả ma ra có thể báo trước một tiếng không? Đừng đột ngột như vậy!]

[…Tôi, tôi, tôi… a! Khán giả livestream cứu tôi!]

[Xong rồi xong rồi, cô ta đang nhìn tôi! Mẹ ơi!]

[(Bò rạp xuống đất) (Bình luận bảo vệ) Chỉ cần tôi che mắt lại, tôi sẽ không sợ nữa.]

[Ma đi chưa? Ma đi chưa? Ma đi chưa?]

Vân Lạc Linh bật cười khẽ:

“Cô ấy trông cũng xinh đấy, mọi người không cần sợ đến vậy đâu.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)