Bói Quá Chuẩn, Tôi Bị Cảnh Sát Toàn Mạng Canh Chừng Luân Phiên!

Chương 42:

Chương Trước Chương Tiếp

Đại Tráng rùng mình một cái, lặng lẽ cầm điện thoại bước ra ngoài, nhường không gian lại cho hai người họ.

[“Phụt—” (bịt miệng cười trộm lăn lộn trên sàn) Ông bố này đáng yêu quá đi mất!]

[“Đại Tráng, tự thú đi! Có phải trước giờ cậu toàn tự tưởng tượng không? Cậu chỉ lợi dụng việc mẹ cậu không phản bác để tha hồ bịa chuyện trong livestream thôi đúng không?”]

[“Cười xỉu, bị bóc phốt ngay trước mặt! Nhìn thế này là biết bố mẹ cậu ấy thật sự yêu nhau, Đại Tráng là ‘tai nạn’ rồi.”]

[“Đây đâu phải livestream bói toán, rõ ràng là livestream hài hước thì có.”]

[“Ấy… nhưng người ta hay nói, những người chết oan sẽ trở thành ác quỷ quay về báo thù. Chúng rất giỏi giả dạng người sống… Ba Đại Tráng liệu có phải…”]

[“Đệch! Bình luận phía trên mau rút lại lời đi! Tôi không tin! Khoa học – bình đẳng – pháp trị – hữu nghị – hòa hợp…”]

Thấy mình bị trêu chọc, Đại Tráng có chút xấu hổ, gãi gãi đầu: “Không đâu, dù ba tôi có đòi mạng, cũng không đến mức đòi của mẹ tôi, mọi người yên tâm đi.”

Sau đó, cậu lập tức hỏi tiếp: “Đại sư, cô vẫn chưa nói xong. Tại sao ông chủ Giả lại muốn giết ba tôi?”

Làm đường cho làng, hỗ trợ thanh niên khởi nghiệp, còn có quan hệ mật thiết với nhà trưởng thôn.

Với những đặc điểm này, Đại Tráng có thể đoán ngay ông chủ Giả chính là hung thủ.

Chỉ là cậu không hiểu ông ta vừa có tiền, vừa có thế, còn ba cậu chẳng qua chỉ là một nông dân trồng nho, làm sao lại dính líu đến nhau được?

Vân Lạc Linh chậm rãi nói: “Vì ông chủ Giả có một sở thích bệnh hoạn mà không ai biết.”

“Hắn ta rất thích nhận nuôi trẻ em, những đứa trẻ được hắn nhận nuôi sẽ được ăn sung mặc sướng cả đời.”

Đại Tráng gật đầu: “Chuyện này tôi biết. Trước đây ba toi còn định gửi tôi đến nhà ông ta nữa.”

Vân Lạc Linh cũng gật đầu: “Đúng vậy, ba cậu quả thật có ý định đó.”

“Ông ấy gặp chuyện chính là khi đến nhà ông chủ Giả để dò hỏi tin tức.”

“Ông chủ Giả nhận nuôi trẻ con đúng là vì thích chúng, nhưng không phải kiểu tình thương của bậc trưởng bối, mà là ấu dâm.”

“Ba cậu vô tình bắt gặp hắn cởi trần, đang chơi đùa trong hồ bơi với một đám trẻ con. Ông ấy cảm thấy có gì đó không ổn, định gọi báo cảnh sát thì bị hắn phát hiện.”

“Hoảng loạn, ba cậu trượt chân ngã, đầu đập vào cạnh bồn hoa.”

Đại Tráng siết chặt nắm đấm: “Đập đầu thì chưa chắc đã chết ngay đúng không?”

“Đúng vậy. Đầu là bộ phận cứng nhất trên cơ thể con người, chỉ khi va đập mạnh vào xương chẩm sau đầu hoặc thái dương mới có thể gây tử vong ngay lập tức.”

“Ba cậu bị thương ở vùng trán, chỉ bị ngất đi thôi.”

Đại Tráng nghiến răng, cả người run lên: “Vậy có nghĩa là… lúc đó ba tôi vẫn còn sống. Nhưng ông chủ Giả không cứu, vì sợ ông ấy báo cảnh sát, nên ra tay giết người?”

Vân Lạc Linh lắc đầu: “Hắn có gọi người cứu.”

“Chỉ là hắn không dám đưa ba cậu đến bệnh viện, mà tìm một thầy lang vườn đến chữa trị.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)