Bói Quá Chuẩn, Tôi Bị Cảnh Sát Toàn Mạng Canh Chừng Luân Phiên!

Chương 36:

Chương Trước Chương Tiếp

Không lâu sau, anh ta quay lại, tháo còng cho cô.

Vân Lạc Linh chớp mắt mấy cái, sững người hai giây:

“Tôi, tôi có thể đi rồi?”

Anh cảnh sát bực bội đáp:

“Cô không muốn đi thì có thể ngồi lại uống thêm ly trà nữa.”

“Thật sao? Vậy thì tốt quá, đúng lúc tôi đang khát nước.”

Anh cảnh sát: “???”

Cô gái này đầu óc có vấn đề à?

Nếu cấp trên không bảo vụ này do bộ phận đặc biệt tiếp nhận thì anh ta nhất định sẽ moi hết bí mật của cô ra!

Cái gì mà “nói chính xác hơn một chút”?

Cái này mà gọi là “chính xác hơn một chút” à?

Cô thuật lại lời khai của vợ lão La y hệt từng chữ một, không sai dù chỉ một dấu chấm!

Thậm chí ngay cả chuyện vợ lão La đang mang thai con của em trai ông ta, cô cũng biết!

Vân Lạc Linh ung dung đi dạo trong đồn cảnh sát, uống hết hai tách trà thì bị anh cảnh sát chặn lại.

“Trà uống xong rồi nhỉ? Đi thôi.”

“Khoan đã!”

Vân Lạc Linh kéo tay anh ta, ánh mắt lướt qua ấn đường trên trán đối phương.

“Tôi thấy sắc khí của anh u ám, hôm nay e là sẽ có tai họa đổ máu.”

“Nhưng đừng lo, tôi có…”

“Cút.”

Anh cảnh sát nghiến răng.

Vân Lạc Linh ngoáy ngoáy lỗ tai:

“Hả? Anh nói gì cơ? Tôi có một tật xấu, đó là những lời không tôn trọng tôi, tôi đều không nghe lọt tai.”

“Nhưng vì đây là lần đầu anh phạm lỗi, tôi sẽ tha thứ cho anh… A!”

Còn chưa nói hết câu, anh cảnh sát đã túm cổ áo, xách cô ném ra ngoài.

“Cạch!”

Cánh cửa lớn của đồn cảnh sát đóng sập ngay trước mặt cô.

Một cảnh sát đứng gần đó nhìn anh ta, tò mò hỏi:

“Ê, Tiểu Đinh, trong túi anh có gì đấy?”

Đinh Kỳ Văn cúi đầu, lấy từ túi áo ra một tờ giấy A4. Trên đó được vẽ bằng bút đen vài nét ngoằn ngoèo rối tinh rối mù.

Không hiểu sao, anh ta bỗng nhớ đến lời của Vân Lạc Linh.

Đây… có lẽ chính là cái gọi là “bùa bình an” của cô?

Đúng là một tên lừa đảo.

“Lão đại, không có gì đâu, chỉ là một tờ giấy bỏ đi thôi.”

Nói rồi, anh ta tiện tay ném nó lên bàn.

Tối hôm đó, cảnh sát dựa theo manh mối do vợ lão La cung cấp, xuất quân triệt phá một đường dây mại dâm.

“Cạch!”

Tiếng súng nổ vang lên.

Lúc này, trong buổi livestream, Vân Lạc Linh đang ngồi ăn dưa hấu. Nghe tiếng súng, cô đột nhiên ngẩng đầu lên.

“Tôi đã bảo hôm nay có tai họa đổ máu rồi mà, không ai tin.”

Người đàn ông đang cầu tài trong buổi livestream ngẩn người:

“Đại sư, vậy… tôi có chết không?”

Động tác ăn dưa hấu của Vân Lạc Linh khựng lại.

Suýt nữa thì quên mất!

Hôm nay còn một quẻ cuối cùng!

Cô lau tay sạch sẽ, mỉm cười:

“Cậu vừa nói gì? Cầu tài à? Được, tôi xem giúp cậu.”

Những ngón tay thon dài khẽ bấm.

“Bát tự của cậu cho thấy vị trí tài lộc rất vững chắc. Chỉ cần chăm chỉ làm việc, đến trung niên nhất định sẽ có thành tựu.”

Bình luận trong livestream nhao nhao gửi lời chúc mừng.

Không ngờ, chàng trai kia đột nhiên ‘Oa’ một tiếng, bật khóc nức nở.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)