Bói Quá Chuẩn, Tôi Bị Cảnh Sát Toàn Mạng Canh Chừng Luân Phiên!

Chương 34:

Chương Trước Chương Tiếp

Đệt! (`へ´)

Chàng trai trẻ lập tức đặt úp điện thoại xuống bàn, hai tay như vừa chạm phải thứ gì bẩn thỉu, vội vung mạnh trong không trung như muốn giũ sạch.

[“Hay lắm, cho vay nặng lãi còn chưa đủ để vào tù à? Giờ còn kiêm luôn việc dắt gái? Thế này thì nhất định phải vào ngồi một chuyến rồi.”]

[“Cũng là phụ nữ, sao bà ta có thể làm ra chuyện này chứ? Những cô gái trong album ảnh trông còn rất trẻ, có lẽ chỉ vừa mới trưởng thành thôi?”]

[“Cậu nghĩ một con thú sẽ có nhân tính à? BÀ ta còn dám giết cả người chồng chung chăn gối suốt mười năm, huống hồ là những cô gái nợ tiền bà ta.”]

[“Khoan đã… tôi vừa thấy trong ảnh có một người phụ nữ còn đang mang thai. Không lẽ là…”]

[“Nghĩ kỹ mà thấy rợn người quá, anh em ơi, livestream này có gì đó sai sai. Cảnh sát mau cứu tôi với!”]

[“Streamer, tốt nhất cô nên cầu nguyện đây không phải diễn kịch, vì tôi đã báo cảnh sát rồi.”]

Thấy điện thoại bị vứt lên bàn, người phụ nữ vội lao tới định xóa hết dữ liệu bên trong.

Vân Lạc Linh ngồi khoanh tay ở một bên, thản nhiên nói: “Vô ích thôi. Dù bà có xóa, vẫn có thể khôi phục lại được. Thay vì lãng phí thời gian, chi bằng nhân cơ hội này tự thú trước ống kính đi. Biết đâu còn có thể được khoan hồng.”

Nhưng làm sao người phụ nữ có thể nghe lọt tai?

Bà ta trực tiếp khôi phục cài đặt gốc của điện thoại, màn hình ngay lập tức trắng trơn, toàn bộ dữ liệu đều bị xóa sạch.

Chàng trai trẻ hoảng hốt giật lấy điện thoại, thao tác một hồi, sắc mặt dần trở nên tái mét.

“Xong rồi xong rồi! Đại sư, cái điện thoại này bị xóa sạch hết rồi! Nếu lát nữa cảnh sát đến mà không tìm thấy bằng chứng, có khi nào nói chúng ta báo án giả không?”

Vân Lạc Linh thản nhiên chống cằm: “Đừng lo, livestream đã ghi lại hết rồi.”

Người phụ nữ và chàng trai trẻ đồng thời sững sờ, cùng lúc lao đến chụp lấy chiếc điện thoại đang phát livestream.

Nhưng người phụ nữ gần hơn một chút, ngay khi tay bà ta sắp chạm vào điện thoại, chiếc máy đột nhiên bay lên không trung!

Góc nhìn trong livestream ngay lập tức chuyển sang từ trên cao nhìn xuống.

Mọi người trong phòng đều đơ ra.

Bọn họ chỉ thấy điện thoại ‘vèo’ một cái, rồi… biến mất.

Chỉ có nữ quỷ tóc dài đang nằm trong xâu chuỗi trầm hương là thấy rõ mọi chuyện.

Nó lười biếng nói: “Để bà ta đập vỡ luôn không phải tốt hơn sao? Tôi sẽ đền cho cô một cái mới.”

Vân Lạc Linh khịt mũi cười khẩy: “Đùa gì chứ, điện thoại của tôi đã khai quang rồi, trên đời này chỉ có một cái duy nhất.”

Nữ quỷ tóc dài trợn mắt đầy khinh bỉ.

Khai quang cái đầu ngươi! Chẳng phải chỉ là để nó trên bàn thờ một đêm thôi sao?

Lão La siết chặt dây trói, cố định người phụ nữ vào chân bàn, sau đó quay sang cúi đầu cảm ơn Vân Lạc Linh: “Đại sư, đa tạ cô.”

Nếu hôm nay không có Vân Lạc Linh, có lẽ ông đã chết ngay trong tiệm.

Nhưng nghĩ đến việc người vợ chung sống suốt mười năm lại là kẻ muốn giết mình, lòng ông tràn ngập lạnh lẽo và cay đắng.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)