[“Streamer, đủ rồi đấy. Tôi công nhận trước đó cô dẫn dắt câu chuyện rất hấp dẫn, nhưng đến đây thì dừng được rồi. Đừng cố ép người ta phải ly hôn nữa.”]
Vân Lạc Linh mỉm cười: “Các người nói cũng có lý. Tôi có thể hiểu được việc mua bảo hiểm. Nhưng có một điều tôi không hiểu nổi tại sao bà ta lại mua bảo hiểm tai nạn của nhiều công ty khác nhau?”
“Lão La, ông thử dùng cách tương tự kiểm tra xem. Nhập số chứng minh thư của mình vào hệ thống của các công ty bảo hiểm Phúc Thọ, Vạn Khang, An Lộc Vi Gia, và Bát Hỷ Khai Hoài, xem sao.”
Lão La làm theo.
Và khi nhìn thấy kết quả, sắc mặt ông liền tái mét.
Để tránh lại hiểu lầm vợ mình, ông còn nhập luôn số chứng minh thư của vợ, con trai và cha mẹ để kiểm tra.
Kết quả là chỉ có duy nhất mình ông được mua bảo hiểm từ nhiều công ty khác nhau.
Bàn tay đang cầm điện thoại của ông siết chặt lại, ánh mắt tối sầm nhìn về phía người phụ nữ kia.
Người phụ nữ luống cuống: “Lão La, ông nghe tôi giải thích! Mỗi công ty bảo hiểm có chính sách bồi thường khác nhau. Ví dụ, bị trật chân phải nhập viện thì chỉ có Phúc Thọ chi trả, còn Vạn Khang thì chỉ bồi thường nếu bị gãy xương nặng thôi…”
“Tôi không chỉ mua cho mình ông đâu, tôi còn mua cho con trai, cho bố mẹ ông nữa. Nhưng ông cũng biết đấy, dạo này tôi hơi túng, số tiền còn lại trong nhà chỉ đủ mua cho mình ông trước.”
“Ông là trụ cột của gia đình, là người duy nhất kiếm ra tiền, đương nhiên phải ưu tiên ông trước rồi.”
Lão La còn chưa kịp mở miệng, Vân Lạc Linh đã cất tiếng trước.
“Cô nói túng quẫn, là vì công ty sắp phá sản đúng không? Vị lãnh đạo kia tuy là một người cha đơn thân, nhưng thân phận của ông ta lại không tầm thường.”
“Một năm trước, bà mở một công ty cho vay, chuyên nhắm vào nhóm khách hàng từ 18 đến 26 tuổi, đặt lãi suất lên tới 50%. Nhưng không ngờ kinh doanh thất bại, chuỗi vốn bị cắt đứt, công ty đứng trên bờ vực phá sản.”
“Người cha đơn thân đó lại chính là giám đốc ngân hàng. Bà vốn định dùng con gái ông ta làm cầu nối để tiếp cận, nhưng không ngờ người ta chẳng nể mặt, còn đặc biệt cử người theo dõi để đòi nợ.”
[Hửm? Nhóm khách hàng này nghe có gì đó sai sai?]
[Lãi suất cao thế này không sợ chết à? Không sợ bị kiện sao?]
[Có kiện cũng chẳng ích gì, cao hơn 36% thì phần đó không cần trả, nhưng phần trong giới hạn quy định thì vẫn phải trả thôi.]
[Đúng vậy, mà nhóm tuổi này nếu đã vay tiền thì chắc chắn không có khả năng trả. Bây giờ sinh viên đi làm thêm mùa hè còn bị bóc lột, lương bèo bọt, việc lại nhiều hơn nhân viên chính thức.]
[Khoan đã, lạc đề rồi! Chẳng phải streamer bảo có chứng cứ vợ ông chủ cố ý giết người sao? Chứng cứ đâu?]
Khi dân mạng còn đang hoang mang, lão La dường như đã hiểu ra điều gì đó.
Chuỗi vốn bị cắt, công ty phá sản, chủ nợ đến đòi nợ…