“58 giây.”
“57.”
Vân Lạc Linh ngước mắt lên.
Trên bức tường phòng khách, nơi đáng lẽ phải treo ảnh cưới thì giờ đây treo một màn hình cỡ lớn, hiển thị rõ ràng đồng hồ đếm ngược cái chết của cô.
Nguyên chủ được đạo quán nhận nuôi từ nhỏ, nhưng do bị phong ấn thần hồn, nên mạng không còn bao lâu, chỉ có thể nhờ vào tu tiên để kéo dài sự sống.
Đáng tiếc, vừa độ kiếp phi thăng thì bị thiên lôi đánh chết.
Sau khi linh hồn của cô xuyên vào thân thể này, vì hồn lực không đủ, không thể dung hợp hoàn toàn với cơ thể, khiến cho tu vi tụt dốc không phanh, trở thành một kẻ tay trắng.
Phải bắt đầu lại từ đầu.
Khác với những sư huynh đệ khác, mỗi khi cô đột phá một cảnh giới đều phải chịu một lần thiên kiếp.
Trong ba năm, đạo quán đã bị phá hủy đến bốn mươi chín lần.
Ba ngày trước, cô cuối cùng cũng đột phá lên Hóa Thần Kỳ, bắt đầu phi thăng nhưng lại vô tình kích hoạt phong ấn thần hồn trong cơ thể.
Tia sét thiên kiếp vốn to cỡ cánh tay, nay biến thành thiên lôi màu tím, làm tiêu tan sạch sẽ mấy trăm năm tuổi thọ mà cô khổ sở tích cóp.
Vân Lạc Linh nằm dài trên ghế sô pha, trong đầu thoáng qua một hình ảnh.
Khoảnh khắc bị sét đánh, cô nhìn thấy có một người đàn ông đã tát mạnh vào lưng nguyên chủ khi cô ấy đầu thai.
Cô xuyên vào đây khi tiểu thuyết này vẫn chưa kết thúc, mà nguyên chủ chỉ là một pháo hôi, chết ngay ngày phi thăng.
Nguyên chủ chẳng qua chỉ là một hòn đá lót đường, dùng để làm nổi bật sự gian khổ trên con đường tu luyện của nữ chính, đến cả phần giới thiệu cũng không có lấy một dòng…
Nữ quỷ tóc dài bay đến bên cạnh cô, nghiêng đầu hỏi: “Chủ nhân, cô đang đợi chết à?”
Vân Lạc Linh chẳng buồn để ý, chỉ đáp qua loa một tiếng: “Ừ.”
“Thịt xiên nướng, cánh gà nướng, đùi gà nướng, tôm hùm cay, bánh ngọt matcha, sườn non tỏi phi, gấu hầm hấp, nhung hươu hấp, cua hấp nguyên con, vịt nướng, ngỗng nướng, gà nướng…”
“Ục ục…”
Vân Lạc Linh liếc xuống bụng mình rồi khẽ nhướng mày.
Nữ quỷ tóc dài lơ lửng bên tai cô, thản nhiên đứng dậy.
“Đột nhiên tôi nhớ ra trong tủ lạnh vẫn còn mấy túi chân gà rút xương. Dù sao cô cũng sắp chết rồi, tôi đành cố gắng giúp cô ăn hết vậy. Còn tài khoản tiết kiệm của cô, nhớ để lại mật khẩu trước khi đi đấy.”
Lời còn chưa dứt, một cơn cuồng phong quét qua.
Vân Lạc Linh vừa gặm chân gà, vừa thuần thục mở phần mềm livestream.
Đùa à, thế giới này tươi đẹp như vậy, cô còn chưa sống đủ đâu.
Linh Nguyên Đạo Nhân, Một quẻ ba nghìn, sai một đền mười.
Số người trong phòng livestream vẫn thê thảm như mọi ngày.
Cô tiện tay mở các kênh livestream khác, bắt đầu tìm kiếm “nạn nhân”… à không, người may mắn!
Nữ quỷ tóc dài tò mò liếc nhìn màn hình, sắc mặt liền lập tức tái xanh.
Những bước nhảy đó… những cơ bắp kia… nhìn thế nào cũng không giống người đứng đắn, phải không?!
[Hoan nghênh Linh Nguyên Đạo Nhân, chào mừng!]