Lúc này Đông Đông cũng đã ăn xong hai miếng bánh ngọt, cậu bé phấn khích khua tay, giọng điệu rất vui vẻ: “A Xu tỷ tỷ, đệ cũng có rất nhiều đồ tốt, đệ có thể tặng cho tỷ, đệ còn muốn... ăn thêm một miếng nữa...”
Nhìn thấy ánh mắt Yến Thu Xu liếc sang mình, giọng cậu bé nhỏ dần: “Lần sau ăn cũng được.”
Yến Thu Xu bị chọc cười.
Bình thường khi nàng nấu cơm hoặc làm đồ ăn vặt, nàng không cho quá nhiều đường, y thuật thời cổ đại không phát triển, nếu bị sâu răng càng khó chữa hơn, vì thế thật sự không thể ăn quá nhiều, loại bánh ngọt này có hàm lượng đường rất cao, càng phải hạn chế hơn.
Đông Đông bị ngăn cản vài lần, cậu bé cũng ngầm hiểu được nên cũng không khăng khăng đòi ăn nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây