Hai người đánh nhau ầm ĩ rồi rời đi, Triệu Thục Hồng ở phía sau đi đến vẫn còn thấy sợ hãi, vừa vỗ ngực vừa nói: “Vừa rồi xém nữa là bị hù chết, Ngũ tiểu thư làm thanh kiếm gỗ này từ khi nào thế? Bị đánh bằng thanh kiếm đó cũng khá là dọa người đấy.”
Suýt chút nữa nàng ấy đã bị liên lụy, may mà bản thân chạy đi nhanh. Yến Thu Xu mím môi cười một tiếng, lắc đầu: “Không biết nữa, muội đói quá, chúng ta mau đi ăn cơm thôi!”
“Đã làm xong từ sớm cho muội rồi.” Triệu Thục Hồng dịu dàng nói: “Đang muốn hỏi muội, bưng vào phòng cho muội ăn hay sao. Ta làm nước trà ngâm gừng cho muội, một lát nữa phải nhớ uống nhiều một chút.”
Yến Thu Xu yên lặng, còn tưởng rằng Triệu Thục Hồng biết.
Cũng đúng, chuyện ám sát Tuyên Vương này, nàng thấy càng ít người biết càng tốt. Thủy Mỗi là nô tỳ Tiêu gia, Triệu Thục Hồng thì khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây