Chàng vội nhìn Yến Thu Xu, xác nhận nàng không cười mình mới tiếp tục ăn, lần này ăn chậm rãi hơn nhiều.
Lúc này Yến Thu Xu đã nhìn ra vẻ mặt của chàng nhưng chỉ cười cười không nói gì, cứ thế nhìn chàng ăn. Chờ chàng ăn xong, nàng mới đưa một chiếc chăn mỏng qua: “Ngài che người trước đi, không là sẽ bị lạnh đấy.”
Tiêu Hoài Đình ngoan ngoãn gật đầu, nhưng không nằm xuống ngay.
Yến Thu Xu nhíu mày: “Có phải vết thương bị đau không?”
Tiêu Hoài Đình lắc đầu, bỗng nhiên đưa tay kéo nàng, khẽ nói: “Nàng đừng đau lòng, vết thương của ta thật sự không đau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây