Yến Thu Xu hoàn hồn thở dốc, bất đắc dĩ nói: “Triệu tỷ tỷ, là tỷ à, sao thế?”
Triệu Thục Hồng cẩn thận đi qua, xác nhận nàng không bị hù nữa mới nói: “Ta vui quá, buổi chiều sau khi muội đi có người định ngày mai đến hái dâu tây, nói là tiểu thư Phó gia giới thiệu.”
“Thật sao? Bao nhiêu người đến? Khi nào đến?” Yến Thu Xu lập tức quên đi Tiêu Hoài Đình, trong lòng bắt đầu hướng về sự nghiệp!
Triệu Thục Hồng cười nói: “Buổi sáng giờ Thìn ngày mai, bọn họ biết tài bếp núc của muội nên muốn đến đây ăn điểm tâm, hái dâu tây, tránh cho việc đến muộn bị phơi nắng...”
“Không sao không sao, ngày mai ta dậy sớm một phen, bây giờ tỷ nghỉ ngơi à? Không nghỉ ngơi thì chúng ta bàn thực đơn cho ngày mai đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây