Hoài Vương rất tốt, lần trước tỷ đánh rơi hầu bao, là ngài ấy tiện đường bắt tên trộm. Người có thể gặp chuyện bất bình ra tay tương trợ thì xấu chỗ nào chứ?”
Hồng Sở Phúc mím môi: “Ta cũng cảm thấy như thế, chuyện mưu hại Xương Vương chắc chắn có hiểu lầm...”
Chỉ là nhớ tới Yến Thu Xu nói chuyện khoai tây nảy mầm, nàng ấy vẫn hơi dao động.
Phó Minh Vãn thở dài một tiếng, vỗ tay Hồng Sở Phúc: “Nếu không thì tỷ chờ đến khi tái giá xem sao? Dù sao bây giờ chắc chắn cha tỷ cũng không đồng ý, nếu ngài ấy thích tỷ thì sẽ đồng ý chờ, chờ... Mọi chuyện lắng lại, hai người thành hôn, cha tỷ cũng yên tâm.”
Hồng Sở Phúc hơi không nỡ, nhưng nàng ấy không phải kẻ ngốc, cảm giác lời Yến Thu Xu nói rất nghiêm túc. Cho dù không tin thì vẫn cảm thấy sợ hãi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây