Mắt thấy bột càng thêm trơn bóng, Đông Đông và Uyển Nhi đều há to miệng: “Oa! Bình Tùng ca thật lợi hại!”
Tiêu Bình Tùng cười ngại ngùng, hự hự càng thêm ra sức.
Yến Thu Xu thấy cũng tạm được rồi, tiến lên nói: “Được rồi, Bình Tùng làm rất tốt, nhiêu đó đủ rồi.”
“A? Mới nhiêu đó đã đủ rồi? Đệ còn chưa dùng sức đâu.” Tiêu Bình Tùng chưa đã thèm buông cục bột ra, nhường lại vị trí cho nàng.
Yến Thu Xu nhìn trán và chóp mũi cậu, quả nhiên còn chưa đổ mồ hôi, nhất thời càng thêm hâm mộ, nhưng dù sao nàng cũng là người lớn, không thể nói ra, chỉ có thể tiếp tục công việc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây