Chủ yếu là đứa nhỏ này ngoan ngoãn an tĩnh, không nghịch không nháo, không tranh không đoạt, thậm chí cười cũng ít khi to tiếng, đối lập với ấn tượng ban đầu, càng làm cho người ta đau lòng.
Mấy ngày nay hắn mới hoạt bát một chút, bây giờ đã phải rời đi.
Chỉ là không thích hợp, nên rời đi vẫn phải rời đi.
Hai người ôm nhau trong chốc lát, Thuận Vương ho nhẹ một tiếng, Chu Chiêu Cần lập tức rời khỏi vòng ôm ấm áp của nàng, lễ phép cáo biệt với Tiêu phu nhân và Yến Thu Xu, bước đôi chân ngắn nhỏ, đi theo Thuận Vương.
Mãi đến khi ra khỏi cửa tiểu viện, biến mất khỏi khỏi tầm mắt Yến Thu Xu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây