Nữ tử nọ cũng chính là muội muội của Chu Trạch Cảnh – Chu Lan Nghi xùy một tiếng, bàn tay đặt trên cửa sổ của nàng ta hơi dùng sức, “bốp” một tiếng, cửa sổ bị đóng lại.
Nàng ta lập tức ngồi lại xuống ghế, giọng điệu trào phúng: “Hôm nay còn dám thân thiết với Tiết công tử như vậy, tận mắt chứng kiến chuyện này mới nhận ra, thì ra Tiết gia vốn chẳng để bản quận chúa vào mắt!”
Đôi mắt Yến Thu Uyển lấp lánh, tỏ vẻ vô tình nói: “Công tử Tiết gia đã ra ngoài rèn luyện ba năm, hiện tại vừa mới trở về vì thi khoa cử năm nay, tiếng nói của hắn cũng rất có tầm ảnh hưởng, con rể tốt như vậy, đương nhiên sẽ có người sinh ra hy vọng xa vời, chuyện này cũng hết sức bình thường, nhưng xem ra hai người bọn họ cũng không thật sự thân thiết, chẳng qua chỉ là người quen nên chào hỏi vài câu mà thôi, nếu nhị muội có hứng thú, chẳng bằng nắm bắt cơ hội này?”
Chu Lan Nghi mím môi, nàng ta nghe vậy liền hơi phồng má lên, tức giận nói: “Cái gì? Còn muốn bản quận chúa cầu xin hắn?”
“Đương nhiên không phải!” Yến Thu Uyển mỉm cười phủ nhận, nàng ta khéo léo nói: “Tuy nhiên, nếu bỏ lỡ đoạn duyên phận này thì thật đáng tiếc. Nghe nói trưởng tử của Tiết gia sắp nhậm chức ở Cẩm Châu, Tiết gia vốn có quyền có thế, như vậy chẳng khác nào diều gặp gió, có một đại ca như vậy, thành tựu của Tiết công tử sau này chắc chắn không tầm thường, đến lúc đó có khi còn có thể giúp thê tử đổi đời...” .
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây