“Ừng ực!” Tiêu Bình Tùng nhìn món ăn, do đứng gần nên bị mùi chua cay kia kích thích đến nuốt nước bọt.
Lúc này ba đứa trẻ đều trông ngóng mỏi mòn, không an nói gì nên âm thanh này hơi nổi bật. Yến Thu Xu nghe được, ngoảnh đầu lại, thấy khuôn mặt hồn hậu của thiếu niên nhỏ kia ửng đỏ.
Nàng cứng họng, gắp cho mỗi người một chiếc chân gà: “Cho mấy đứa nếm thử trước.”
“Cảm ơn Yến tỷ ạ.” Tiêu Bình Tùng cười ngây ngô, mau chóng ăn.
Quả nhiên chân gà vừa vào miệng đã cảm nhận được sự cay rát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây