Mao Xuân thèm con lợn của Kỷ gia từ lâu rồi, bà ta cười lạnh: “Hạo Hạo là mạng sống của tôi, bà xem con hoang nhà bà đánh Hạo Hạo nhà tôi thế nào kìa, bị thương thì không nói, mấy hôm nay nó chẳng ăn uống gì, còn gầy đi nhiều, chỉ một con lợn con thôi mà, tôi còn chưa đòi nhiều đâu.”
Bà ta vẫy tay, mấy người đàn ông trong nhà xông thẳng vào chuồng lợn.
Kỷ Đại Minh và Kỷ Tiểu Minh nhanh chóng xông lên, chặn trước mặt không cho chúng động vào con lợn con bên trong, kết quả, Tào Nông Quân cho mỗi đứa một đá, đá hai anh em ngã lăn ra đất, đau đớn lăn lộn.
Bà nội Kỷ cũng hoảng hốt, mò mẫm tiến lên: “Không được, không được, không thể cướp lợn nhà chúng tôi...”
Mao Xuân tiến lên chặn bà Kỷ lại, bà đi bên trái thì bà ta dịch sang bên trái chặn lại, bà đi bên phải thì bà ta lại dịch sang bên phải: “Chị, chị là người mù, lại toàn thân xương cốt già nua, cẩn thận kẻo ngã, lúc đó lại đổ lỗi cho nhà tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây