Trong nhà chỉ còn lại đứa cháu trai út, cũng là đứa có hiếu nhất, một mình gánh vác cả gia đình, mấy đứa trẻ vẫn luôn bị Tào Hạo bên kia bắt nạt, giờ người nhà họ Tào đến tính sổ, nhà họ Kỷ chẳng có mấy người dám chống lại.
Đúng lúc này, Kỷ Tiểu Minh hoảng hốt chạy về, thở hổn hển: “Bà cố, con thấy người ta đến rồi, ít nhất cũng phải mười mấy người...”
Nói xong, nó lập tức nhặt một khúc gỗ, đứng trước mặt Vương Ngọc Thanh: “Mẹ, lát nữa mẹ trốn sau lưng con.”
Tuổi còn nhỏ, thân hình gầy gò, nhưng lại biết bảo vệ người khác, giống như một người đàn ông thực thụ, mặc dù nó cũng sợ đến phát run.
Lúc này, bà nội Kỷ nói: “Ngọc Thanh, bà nhớ dưới gầm giường phòng con có một con dao, đó là của cụ cố lão tứ để lại, con lấy ra đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây