Vương Thạc hơi sợ, sợ liên lụy đến Đường Uyển, sau đó cũng không dám công khai quan tâm đến Đường Uyển, anh ta chạy về nhà một chuyến, lấy khá nhiều trứng, đường và thịt đưa cho Vương Ngọc Thanh, bảo Vương Ngọc Thanh lấy danh nghĩa của mình đưa cho Đường Uyển.
Những chuyện tốt với Đường Uyển, Vương Ngọc Thanh chắc chắn sẽ giúp, tuy nhiên, cô lại hơi tò mò: “Vương Thạc, nhà anh làm gì mà điều kiện tốt thế?”
Vương Thạc nói: “Nhà tôi có một người họ hàng, làm giám đốc nhà máy chế biến thịt ở thành phố lớn, thường xuyên gửi cho mẹ tôi một số đồ tốt, mấy ngày trước, con trai của nhà đó còn đích thân đến nhà để thăm mẹ tôi.”
Vương Ngọc Thanh cười nói: “Anh về nhà, mẹ anh không ép anh đi xem mắt à?”
Vương Thạc nói: “Sao lại không ép? Không phải còn đến công xã mách lẻo với sư phụ của tôi sao? Ngày mai tôi còn phải về công xã một chuyến, chờ bị mắng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây