Hà Như Hoa nói: “Không phải cho một mình cô ta ăn thuốc diệt chuột này, con chỉ lén bỏ vào ốc, ai biết cô ta bán cho bao nhiêu người ăn? Ăn không nhiều, không chết được người.”
Nói xong, lại nói: “Mẹ, mẹ không hận Vương Ngọc Thanh sao? Lần đầu tiên cô ta mới đến đội, cô ta đã mắng con, còn mắng cả mẹ, sau đó đánh con, cô ta cũng không coi mẹ và bố ra gì, nếu không phải vì cô ta, lần trước mẹ bán ốc có thể xảy ra chuyện sao?”
“Chẳng lẽ, mẹ cứ trơ mắt nhìn cô ta kiếm được nhiều tiền, sống sung sướng được?”
“Mẹ nhìn con xem, lấy phải người đàn ông như thế này? Sống cuộc sống như thế nào?”
Sau một hồi khóc lóc kể lể, trong mắt Hoa Quế cũng lộ ra vẻ thù hằn, bà ta đột nhiên nắm lấy cánh tay Hà Như Hoa hỏi: “Chuyện này, có ai biết không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây