Vương Thạc không nhịn được mà mắng: “Cậu nói bậy! Tôi nhiều nhất chỉ cách mười mét đã bắn chết nó.”
Lưu Hỏa khinh thường: “Anh chỉ có chút kỹ thuật đó thôi? Sao anh không áp sát con lợn rừng mà bắn chết nó?”
Kỷ Học Ninh cầm khẩu súng trường trên tay Chu Sơn, giọng nói bình tĩnh: “Súng trường này tầm bắn cũng chỉ khoảng 150 mét, uy lực không lớn, muốn bắn hạ một con lợn rừng nặng tám chín mươi cân, cần phải ở trong phạm vi ba mươi mét, cậu nói bảy tám mươi mét, cho dù có bắn trúng nó, nó cũng không chết được.”
Trái tim Lưu Hỏa bỗng chốc treo lơ lửng, rất hoảng sợ.
Giọng nói của Kỷ Học Ninh cao hơn một chút: “Hơn nữa mọi người đều biết cây cối ở sau núi rậm rạp và tươi tốt, xung quanh còn có rất nhiều dây leo, ảnh hưởng rất lớn đến tầm nhìn, con lợn rừng cách bảy tám mươi mét cậu căn bản không nhìn rõ, vậy làm sao có thể bắn chết nó?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây