Hắn đột nhiên quay lưng lại với Vương Ngọc Thanh, ngồi xuống: “Đi nào, tôi cõng em về nhà trước.”
Vương Ngọc Thanh thực sự muốn về, toàn thân ướt sũng, bẩn thỉu, hôi hám, chắc là rất xấu xí, cô rất muốn tắm nước nóng và thay quần áo sạch sẽ nằm trên giường.
Nhưng mà.
Cô đột nhiên lên tiếng: “Tôi không muốn anh cõng tôi.”
Kỷ Học Ninh nói: “Em tự đi à? Đường xuống núi không dễ đi đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây