Vương Ngọc Thanh cũng không khách sáo, cầm lấy bánh cắn luôn, vốn định ăn cơm trưa xong ở nhà rồi mới đi tìm Lưu Hỏa, nhưng sợ lúc đó mọi người đều đi làm rồi, bây giờ có chiếc bánh này thì càng tốt, bổ sung thể lực, lát nữa còn phải làm một trận lớn.
Lôi Dũng Hạ cảm kích nói: “Cảm ơn cô đã chỉ cho con trai tôi, chủ nhiệm không trừ tiền công của nó, trước đó nó còn không dám nói với tôi, thế là chạy về ăn cơm, lập tức lại chạy đi, cũng không biết đến tận mặt cảm ơn cô.”
Vương Ngọc Thanh nói: “Thím lôi đừng khách sáo, chúng ta là quan hệ gì chứ.”
Lôi Dũng Hạ nghe xong, càng thêm kích động, thân thiết khoác tay Vương Ngọc Thanh: “Cô đi đâu thế? Sao còn vác theo ghế đẩu?”
Mấy người xung quanh đều vây quanh hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây