Sư trưởng Tôn năm nay năm mươi tuổi, sự sắc bén và khí thế trên người không giống Từ Tuỳ Chu bộc lộ ra ngoài, mà là nội liễm sau khi trải qua thăng trầm. Tuy nhiên, dù sao tuổi tác đã cao, cho dù thường xuyên tham gia huấn luyện, cơ thể cũng hơi phát tướng, ông chỉ chiếc ghế đối diện bàn làm việc: “Ngồi đi.”
Từ Tuỳ Chu cũng không khách sáo, sau khi chào, kéo ghế ra, vừa ngồi vừa nói: “Sư trưởng muốn tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra ở Ninh Thành trong thời gian này?”
“Không phải, chuyện Ninh Thành chờ cậu nộp báo cáo rồi nói, lần này tìm cậu là vì chuyện khác.”
Từ Tuỳ Chu nhướn mày.
Sư trưởng Tôn trước tiên nhìn điện thoại trên bàn, rồi ngẩng đầu nhìn anh: “Cậu biết mấy ngày nay tôi đã nhận được bao nhiêu cuộc điện thoại từ Ninh Thành đến không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây