Cách Côn Luân một đoạn đường, có một chiếc phi hành cỡ lớn trên không.
Trong khoang thuyền có một vị lão giả tóc trắng đang ngồi, và hai vị nam tử trung niên.
Trên người cả ba có tiên lực.
- Đại hội Vu Tiên sắp bắt đầu, có lẽ Côn Luân đã đi được một thời gian.
Lý Chí ngồi bên cạnh nói, hắn là một trong hai vị trung niên.
Mắt đen, tóc đen, trên mặt còn có râu quai nón.
- Nghe nói Côn Luân có thần nữ Dao Trì xuất hiện, có lẽ có cơ hội xem lại tình huống cụ thể.
Nam Dịch nói.
Hắn là vị trung niên còn lại.
Khác với mọi người, bây giờ hắn đang nhắm mắt.
Giống như việc mở mắt ra là một chuyện khó khăn đối với hắn.
Hoặc có lẽ là ánh mắt của hắn vốn rất nguy hiểm.
- Thiên Nhân Tộc chúng ta từng có ước định với Côn Luân, đưa người trẻ tuổi đi có thể đến môn phái thỉnh giáo, cũng không chắc chắn có thể mời được thần nữ Dao Trì ra.
Lão giả Mâu Thiên Khai mở miệng nói.
Lão giả này có mái đầu bạc trắng, tu vi cao nhất trong ba người.
- Chính xác, vì thế chúng ta phải khiêu chiến từng bước một, cuối cùng mời thần nữ Dao Trì ra.
Nam Dịch cười nói.
- Trong vòng ba trăm năm, bất kỳ vị đệ tử ưu tú nào cũng được, khiêu chiến từ Đệ Nhất Phong đến Đệ Cửu Phong. Nếu thua, tất nhiên chúng ta sẽ dẹp đường quay về.
Lúc này, lão giả nhìn về phía một vị thanh niên áo trắng ngoài cửa, nói.
- Có lòng tin không?
- Mấy tháng trước đến cũng không có vấn đề gì.
Giọng nói của Mâu Hưu vang lên.
......
Côn Luân Đệ Cửu Phong, Giang Lan đang đọc sách.
Hắn quen thuộc thuật pháp trong một tháng, trước mắt thì Cửu Ngưu Lực đã đi vào Bát Ngưu Lực.
Chỉ còn lại một Ngưu Lực cuối cùng nữa, cần không ít thời gian rèn luyện mới đi vào được.
Trước mắt thì cũng quen thuộc với Thiên Hành Cửu Bộ.
Nhưng nếu đi vào Cửu Bộ còn cần một thời gian nữa.
Thật ra trong thời gian này, Giang Lan cảm thấy hơi khó hiểu, Cửu Ngưu Lực có thuật pháp thượng vị, không biết Thiên Hành Cửu Bộ có thuật pháp thượng vị không.
Cho dù có, bây giờ cũng rất khó đánh dấu nhận được.
Dù sao thuật pháp thượng vị của Cửu Ngưu Lực phải cách mười năm đánh dấu mới nhận được.
Hơn nữa còn không cách nào tu luyện.
Cảm giác hơi lãng phí sự góp nhặt mười năm.
Trước mắt thì mới làm quen hai thuật pháp này là chủ yếu. .
Còn về Thất Tinh Kiếm Pháp, Cửu Thiên Lưu Hỏa, Lôi Đình Thiên Rơi, Phiên Vân Phúc Vũ, Ngôn Linh Thuật gì đó thì không có thời gian làm quen.
Những năm này hắn học được không ít thứ.
Nhưng cũng chỉ thuộc về phụ trợ.
Tất nhiên cũng hiểu thêm về trận pháp.
Cũng xem không ít sách, nhưng không thể nào xem hết.
Dù sao phần lớn của hắn thời gian đều đang tu luyện.
Ngay khi Giang Lan đang dọn dẹp Đệ Cửu Phong, bỗng nhiên hắn nghe được tiếng cười từ trên bầu trời.
- Ha ha ha, Phong đạo hữu, đã lâu không gặp.
Giang Lan có chút ngoài ý muốn.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía phía chân trời, phát hiện có một chiếc thuyền đang bay về phía Côn Luân.
Giọng nói này từ phía trên vang lên.
Mà trong lúc này, có người từ trong Côn Luân bay ra.
- Cảm giác, sắp xảy ra chuyện.
Giang Lan nhìn tất cả mọi thứ, im lặng tự nói.
Người đi đại hội Vu Tiên đã được một tháng.
Lúc này, có người bỗng nhiên đến đây, nhìn thế nào cũng không giống đến chơi.
Nên nhớ, phần lớn thiên kiêu đã đi Đại Hội Vu Tiên rồi.
- Đúng là phiền phức.
Giang Lan thở dài trong lòng.
Nếu đúng là thật thì có thể sẽ có chuyện xảy ra.
Nhưng lúc này, ở Côn Luân yếu hơn bình thường rất nhiều.
Tất nhiên sẽ có người cố ý gây chuyện.
- Mong là không có quan hệ đến đệ tử ưu tú.
Hắn là đệ tử ưu tú nhất Đệ Cửu Phong.
Có một số việc hắn sẽ từ chối, nhưng có vài việc hắn không thể từ chối được.
Đó là trách nhiệm của đệ tử ưu tú nhất Đệ Cửu Phong.
Giang Lan cúi đầu nhìn đại điện đang quét một nửa, sau đó tiếp tục quét tiếp.
Khi hắn quét dọn xong, thì quay về động U Minh.
Hắn muốn tăng tu vi lên, đảm bảo dù đối mặt với mọi tình huống cũng không sơ hở.
Những thứ khác như pháp bảo, phù văn, cũng phải chuẩn bị kỹ càng.
- Cứ tu luyện trước, điều chỉnh trạng thái về đến đỉnh phong.
Giang Lan mở tranh Thần nữ, muốn tu luyện.
Nhưng lần này mở tranh ra, Giang Lan phát hiện Ngao Long Vũ nằm trên bờ hồ, giống như không có tinh thần.
- Bệnh?
Không thể nào.
Sao Long Tộc lại bị bệnh được?
Rất nhanh, hắn đã nhớ đến.
- Là vì tăng tu vi quá nhanh.
Ngao Long Vũ ở Dao Trì trong thời gian dài, tốc độ tu luyện không thua hắn bao nhiều.
Vì thế nàng vốn có thiên phú cao, gần như đã trở thành một trong những con Long có tốc độ tu luyện nhanh nhất trong tộc.
Mà thiếu niên ở khách sạn từng nói, tốc độ tu luyện của Long quá nhanh sẽ suy yếu.
Giang Lan lắc đầu, không quan tâm.
Mà bắt đầu tu luyện.
...
Ba ngày sau, Giang Lan nhận được một tin tức.
Đến từ sư phụ hắn.
Hắn biết, chuyện đã đến.
Mặc dù không biết chính xác là chuyện gì, nhưng không thể tránh khỏi.
Không do dự, Giang Lan trực tiếp đi đến đỉnh Đệ Cửu Phong.
Mạc Chính Đông đang ở đây đợi hắn.
- Sư phụ.
Giang Lan cung kính mở miệng.
Hôm nay thời tiết rất tốt, gió nhẹ thổi chầm chậm, có một loại cảm giác mát rượi.
Giang Lan rất ưa thích thời tiết thế này.
Nhưng bây giờ cần phải nghiêm túc nghe sư phụ nói chuyện.
- Mấy ngày trước, Thiên Nhân Tộc của Trung Nguyên có vài người đến đây, bọn họ đưa ra yêu cầu muốn khiêu chiến thần nữ Dao Trì.
Giọng nói của Mạc Chính Đông chậm rãi vang lên.
Giang Lan không ngắt lời, tiếp tục nghe.
Bởi vì thời gian của hắn còn rất nhiều
- Thần nữ Dao Trì của Côn Luân, tất nhiên không phải là người mà bọn họ có thể tùy tiện khiêu chiến.
Vì thế bọn họ đưa ra tư cách thi đấu.
Khiêu chiến đệ tử ưu tú nhất Cửu Phong.
Thắng thì có thể khiêu chiến thần nữ Dao Trì.
Thua, bọn họ sẽ rời đi.
Trận khiêu chiến được chưởng giáo ước định nhiều năm, chưởng giáo đang bế quan, phong chủ Cửu Phong không tiện từ chối.