Ngao Long Vũ ở trong Dao Trì mấy chục năm.
Bây giờ nàng đã đi vào Nguyên Thần Kỳ thành công.
Nàng đi lên trước phần lớn người.
Nhưng bỗng nhiên mấy ngày này nàng nghĩ đến một chuyện.
Nên Ngao Long Vũ tìm đến sư muội của mình.
Nàng ngồi chỗ này đợi sư muội đến.
Đối với đại hội Vu Tiên, nàng cũng biết, nếu lúc trước thì có lẽ Ngao Long Vũ đã đi, nhưng bây giờ thì không được.
Nàng chưa thể rời khỏi Dao Trì.
Đây là giá phải trả.
Khi trở thành Thần Nữ Dao Trì.
Nhưng đây đúng là đường tắt để nhanh chóng trở nên mạnh mẽ nhất.
Tài nguyên của toàn Côn Luân cũng chưa chắc nhiều như ở Dao Trì, tốc độ tu luyện ở đây như chắp thêm cánh.
- Sư tỷ, ta không vào được.
Bỗng nhiên có giọng nói vang lên.
Ngao Long Vũ nghe được, nàng đứng dậy đi về phía trước, đến biên giới.
Nàng giật giật tay, giống như đang mở ra một con đường bình thường, thuận tiện cho người bên ngoài đi vào.
Rất nhanh, Lâm Tư Nhã ngự kiếm bay vào, dáng vẻ của nàng có chút chật vật.
- Sư tỷ, ở chỗ này giống như rất dễ xảy ra vấn đề.
Lâm Tư Nhã không dám lên Dao Trì.
Chỉ có thể ngự kiếm dừng lại ở biên giới.
- Ta gặp chút phiền phức, sư muội có đi đại hội Vu Tiên không?
Ngao Long Vũ nhẹ nhàng gật đầu, sau đó hỏi.
- Không được, hai ngày này ta muốn bế quan tấn thăng Nguyên Thần, vừa vặn kẹt ở chỗ này, chỉ có thể đợi lần sau mới đi được.
Lâm Tư Nhã nhìn Ngao Long Vũ, tò mò hỏi.
- Sư tỷ nhớ ta sao?
Bỗng nhiên nàng bị gọi đến đây.
Ngao Long Vũ nhìn Lâm Tư Nhã, từ trước đến nay, nàng cảm giác vị sư muội rất quen thuộc.
Nàng không ghét.
Bởi vì sư muội có tính cách vui vẻ.
- Ta muốn hỏi sư muội vài việc.
Ngao Long Vũ nhìn Lâm Tư Nhã, nói.
- Ta nhớ trước kia sư muội dùng pháp bảo ghi chép quá trình ta tắm đúng không?
Lâm Tư Nhã nghe những lời này thì giật mình.
- Chỉ ghi lại chơi.
Lâm Tư Nhã chột dạ nói.
- Ta biết.
Ngao Long Vũ nhìn Lâm Tư Nhã, giọng nói vẫn bình tĩnh như trước.
- Vậy có thể đưa pháp bảo ghi chép cho ta không?
Lâm Tư Nhã không dám nhìn Ngao Long Vũ, sau đó nói nhỏ.
- Rơi, rơi mất.
Ngao Long Vũ.
- .......
- Đang, đang tìm.
Lâm Tư Nhã lập tức nói.
- Đã tìm ra người nào lấy, mấy ngày nữa sẽ lấy về.
- Ở chỗ người nào vậy?
Ngao Long Vũ hỏi.
- Lần trước nghe nói ở chỗ Lâm sư tỷ, mấy ngày nữa ta sẽ đi tìm nàng.
Lâm Tư Nhã nói, sau đó tò mò hỏi.
- Trước kia sư tỷ không thèm quan tâm đến pháp bảo này, sao lại muốn tìm về?
Trong đó chỉ ghi lại hình dáng Long của Ngao Long Vũ, không sao cả.
Ngao Long Vũ nhìn nàng, không mở miệng.
Nàng, không phải trẻ con.
Trong tình huống bình thường dùng long thể đứng trước mặt người khác thì không cảm thấy gì, nhưng nếu bị quay lại, cứ có cảm giác bị nhìn trộm.
Nói chung là không thoải mái.
Vì vậy nàng muốn lấy về.
- Pháp bảo kia bị người khác nhìn qua chưa?
Ngao Long Vũ hỏi.
- Phải nhìn lại đã, nếu còn bị phong ấn thì không bị ai mở ra.
Lâm Tư Nhã lập tức nói.
Cảm giác nhiều năm trôi qua, sư tỷ bắt đầu quan tâm đến vài chuyện bên ngoài.
Nếu như ở trước kia, nàng sẽ không làm vậy.
Ngao Long Vũ gật đầu, nếu chưa ai xem là tốt nhất.
Mặc dù bị xem cũng không sao, nhưng trong lòng sẽ có cảm giác không thoải mái.
————
Giang Lan về Động U Minh.
Hắn không đi đánh dấu ngay, mà là tưới cho trứng thực vật.
Những năm qua, hắn chưa từng quên tưới linh dịch cho trứng thực vật.
Nhưng đã trăm năm trôi qua, quả trứng này vẫn chưa nở.
Cho dù là cây bình thường, dùng linh dịch tưới cả trăm năm thì cũng đã bắt đầu có linh trí rồi, nhưng nó lại chẳng có phản ứng gì cả.
- Xem ra đúng là trứng thực vật.
Trứng thực vật gì?
Giống người thực vật thì có.
Đương nhiên, Giang Lan cũng không quan tâm, hắn muốn nuôi tiếp.
Nuôi một trăm năm, đã thành thói quen.
Xử lý tốt những thứ này, Giang Lan liền ngồi xếp bằng.
- Hệ thống, đánh dấu.
Là lúc hắn xem mười năm không đánh dấu, có thể đánh dấu được thứ tốt hay không.
【 Đinh!】
【 Đánh dấu thành công, chúc mừng ký chủ nhận được quà tặng mạch lạc Đại Đạo, nhận thuật pháp thượng vị: Cửu Kiếp Lực.】
【 Cửu Kiếp Lực: Thuật pháp thượng vị của Cửu Ngưu Lực, thuật pháp Tiên thuật, bản thân có thần thông Trấn Thần Kình và Cửu Ngưu Lực mới có thể học tập.】
Nhìn thấy Cửu Kiếp Lực, Giang Lan có cảm giác ngoài ý muốn.
Hình như thuật pháp này không thích hợp cho hắn tu luyện.
Hắn đã thử qua, không thể nào học tập được.
Phải học xong Cửu Ngưu Lực mới được.
Mà giới thiệu về Cửu Kiếp Lực vẫn còn chưa xuất hiện.
Nhưng Cửu Ngưu này làm thế nào để tăng lên Cửu Kiếp?
- Con trâu này rất lợi hại phải không?
- Nó là loài trâu gì?
Sau đó Giang Lan không nghĩ nhiều nữa, chờ đến lúc nào hắn học xong Cửu Ngưu Lực thì sẽ biết giới thiệu cụ thể.
Nhưng cũng vì vậy có thể thấy được, mười năm không đánh dấu, sau đó đúng là sẽ được đồ tốt.
Nhưng mà, loại vật như Tạo Hóa Đan đúng là rất khó có được.
Giang Lan lắc đầu, tâm thần quy nhất.
Ngược lại hắn không cần tăng cấp gấp gáp, tu luyện không phải cứ tăng lên tu vi là được.
Quen thuộc cảnh giới, làm cho thuật pháp khác trở nên mạnh mẽ.
Cũng rất quan trọng.
Hắn muốn đợi ở Luyện Thần Phản Hư rất lâu, nên cần thiết phải quen thuộc với cảnh giới này, để cho thuật pháp có thể phát huy uy lực tốt đa khi sử dụng.
Như vậy mới có thể ứng phó được với nguy hiểm bỗng nhiên xảy ra.
Dù không có nguyên nhân gì, nhưng cũng phải làm tốt công tác chuẩn bị.
Lúc tai nạn buông xuống không hề báo trước.
Cũng chẳng cho ta thời gian.
Trước mắt, thứ cần quan tâm nhất tất nhiên là Cửu Ngưu Lực.
Tấn thăng Luyện Thần Phản Hư, Cửu Ngưu Lực của hắn dễ tấn thăng từ Thất Ngưu lên Bát Ngưu.
Có thể thử Thiên Hành Cửu Bộ từ Bát Bộ đến Cửu Bộ.
Thuật pháp khác với pháp bảo, phải làm quen trước một chút.
Giang Lan mất ba ngày để làm quen với Cửu Ngưu Lực, mặc dù còn chưa đi vào Bát Ngưu Lực, nhưng Thất Ngưu lực đã mạnh mẽ khủng khiếp.
Luôn cảm giác có thể đánh Phản Hư trung kỳ.
Mấy người luyện thành Cửu Ngưu Lực, không biết có khả năng đánh với Tiên mấy lần không?
Đại khái không được rồi.
Cũng không biết có thể trực tiếp học được Cửu Kiếp Lực hay không.
___________